Nhà Giả Kim - Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình!

"Nhà Giả Kim" là một tác phẩm của Paulo Coelho có tên trong sách kỷ lục Guiness vì đã được dịch ra 56 thứ tiếng và bán 65 triệu bản (theo hãng tin AFP). Được như thế, hẳn vì tập sách mỏng, văn nhẹ như thơ này thấm đẫm những minh triết Đông Phương, đồng thời mang một thông điệp, một nhắn nhủ, một tâm sự thật gần gũi: Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình!



Đây là một trong những cuốn sách bán chạy nhất trong mọi thời đại. Riêng tại Úc, cuốn Nhà giả kim được xếp trong danh sách 5 cuốn sách hay bị ăn cắp nhất tại những hiệu sách. Tại Việt Nam, cuốn sách được dịch và tái bản nhiều lần, được độc giả đón nhận nồng nhiệt.

Là một cuốn tiểu thuyết với văn phong giản dị, lối dẫn chuyện nhẹ nhàng như những câu chuyện cổ tích thần tiên, "Nhà Giả Kim" đã đưa ta đến với một triết lý sâu sắc. Nếu Santiago không bước tiếp, đối mặt với biết bao hiểm nguy để giải mã giấc mơ thì liệu cậu có thể tận mắt ngắm nhìn vẻ đẹp kì vĩ của Kim tự tháp? Liệu cậu có thể tìm được một tình yêu ngọt ngào như cổ tích với Fatima? Tất cả những trải nghiệm trong chuyến phiêu du theo đuổi vận mệnh của mình đã giúp Santiago thấu hiểu được ý nghĩa sâu xa nhất của hạnh phúc. Đôi khi người ta phải đi cả một cuộc hành trình dài, với bao hiểm nguy vất vả, chỉ để hiểu rằng, hạnh phúc ở ngay dưới chân ta, ở nơi mà ta đã từng bước qua.

VÀO TRUYỆN

Nhà luyện kim đan cầm lấy quyển sách mà một người trong đoàn lữ hành mang theo. Quyển sách đã cũ và long gáy nhưng ông ấy vẫn đọc được tên tác giả: Oscar Wilde. Mở ra đọc, ông thấy có một câu chuyện về hoa thủy tiên. Dĩ nhiên ông không lạ gì về truyền thuyết về chàng Narziss xinh trai, ngày ngày soi mặt trên hồ nước để tự chiêm ngưỡng sắc đẹp của mình. Chàng say mê chính mình đến nỗi một ngày kia nghiêng quá đà, ngã xuống hồ và chết đuối. Thế là từ nơi đó mọc lên một bông hoa đẹp. Nhưng Oscar Wilde không kết thúc câu chuyện như thế mà kể rằng sau khi chàng chết, những nàng tiên trong rừng hiện ra, thấy hồ nước ngọt xưa kia giờ đã biến thành một đầm lầy mặn vì nước mắt.

"Vì sao em khóc?" - các nàng tiên hỏi.
"Vì thương tiếc chàng  Narziss" - hồ nước đáp.

"Phải rồi. Các chị chẳng ngạc nhiên tí nào. Vì tuy tất cả chúng ta đều theo đuổi chàng nhưng chỉ mình em được chiêm ngưỡng tận mắt sắc đẹp tuyệt vời ấy."

"Chàng xinh trai đến thế ư" - hồ nước ngơ ngác hỏi.

"Còn ai biết rõ điều này hơn em chứ?" - các nàng tiên ngạc nhiên. "Ngày nào mà chàng chẳng cúi người soi mình trên mặt hồ."

Nghe thế hồ nước im lặng hồi lâu rồi mới đáp: "Đúng là em khóc chàng Narziss, nhưng mà em chưa bao giờ để ý chàng đẹp trai đến thế. Em khóc chàng vì mỗi lần chàng soi mình trên mặt hồ thì em mới thấy được sắc đẹp của chính em hiện rõ trong đôi mắt của chàng."

"Quả là một câu chuyện tuyệt vời!" - Nhà luyện kim đan nói.

Có thể bạn sẽ thích